“Nhìn bố bị bỏng, tôi xót xa kinh khủng mà không biết làm thế nào. Tình hình dịch bệnh thì đang phức tạp, muốn đưa ông đi bệnh viện cũng thấy lo nhiều lắm. Tôi mua cho bố xanh methylen về dùng tạm mà cả tuần rồi chân cứ nhầy nhớt không khô. Bố thì than đau, tôi thì cứ thở dài trong bất lực.” – Chú Nguyễn Văn Xúc, Tây Ninh chia sẻ.
80 tuổi, bố tôi vẫn chăm chỉ giúp con cháu làm việc nhà
Tôi gần 50, bố tôi cũng đạt ngưỡng 80 tuổi. Ở cái độ tuổi mà nhiều cụ đã chân yếu tay mềm, bố tôi vẫn còn khỏe khoắn, dẻo dai lắm. Hàng ngày, ông vẫn dậy từ sớm tinh mơ để đi bộ. Từ cơm nước đến chuyện nhà cửa ông đều cố gắng tự làm hết, quyết chẳng để con cháu phải động tay. Hàng xóm bảo ông nghỉ ngơi đi, mua việc làm gì cho khổ, ông chỉ cười bảo: “Tại vì rảnh quá, làm bớt việc cho con cháu tập trung đi học, đi làm.”
Hình ảnh minh họa bố của chú Nguyễn Văn Xúc
Tuy vậy, khoảng nửa năm gần đây, tôi thấy sức khỏe bố không còn như trước nữa. Nhiều lần tình cờ bắt gặp ông len lén thở dài tự xoa bóp tay chân vì nhức mỏi, nhưng lại chẳng mở lời than vãn lấy một câu. Trong mỗi bữa cơm, tôi còn phát hiện bàn tay cầm đũa của ông âm thầm run rẩy. Quan sát nhiều ngày, triệu chứng run rẩy ấy chẳng thuyên giảm mà ngày càng thêm nặng. Đi hỏi người quen, tôi mới biết đó là dấu hiệu của bệnh parkinson.
Từ ngày biết bệnh của ông, cả nhà đều thay nhau khuyên bảo ông không cần làm gì nữa. Tay chân ông không còn khỏe như ngày trước, tốt nhất cứ ngồi một chỗ nghỉ ngơi an hưởng tuổi già. Bản thân bố tôi cũng hiểu điều này, nhưng cả đời làm lụng vất vả, giờ nhàn rỗi quá ông lại không chịu được. Vì vậy, thi thoảng ông vẫn làm vài việc cốt để đỡ buồn chân tay.
Tai nạn bất ngờ gần như “luộc chín” cả bàn chân bố
Một buổi sáng chuẩn bị dắt xe đi làm, tiếng loảng xoảng dưới bếp làm tôi phải ngừng lại. Hơn 50 tuổi, có lẽ lần đầu tiên trong đời tôi.nghe được âm thanh đau đớn thống khổ phát ra từ miệng bố mình. Vội quăng hết đồ đạc trên người, tôi chạy về nơi phát ra tiếng bố gọi. Nền bếp ướt nhẹp, lượn lờ làn khói mỏng của nước sôi. Bố tôi ngồi bệt trên đất, mắt nhìn chăm chăm vào bàn chân đỏ bừng như vừa bị luộc.
Vết bỏng trên chân bố của chú Xúc sau khi bôi xanh methylen
Thấy chiếc ấm nằm lăn một góc gần đó, tôi cũng phần nào hiểu ra cơ sự. Bố tôi vốn có thói quen đun nước uống trà sáng sớm, chắc vì run tay mà lỡ làm đổ vào chân. Vội vàng đỡ ông lên ghế, tôi múc một chậu nước mát để giúp ông giải tỏa cái nóng khủng khiếp trên chân. Ngâm một hồi vẫn thấy chân ông nóng hừng hực,.tôi lại lật đật đi thay nước mới.
Sau 30 phút, vết bỏng có vẻ dịu dần, tôi cõng bố lên phòng khách ngồi nghỉ. Tuy nhiệt độ đã giảm, nhưng nhìn bằng mắt thường cũng thấy chân bố đang phồng dần lên. Chỉ cần chạm nhẹ là đã thấy ông nhăn mặt nhíu mày, tôi lo lắng đến cùng cực. Bố tôi – con người vốn trải qua bao nhiêu năm dạn dày sương gió mà còn không chịu nổi, vậy là đủ biết vết bỏng này đáng gờm đến thế nào.
Vào bệnh viện chữa bỏng – nên hay không?
Thương bố tuổi cao, sức yếu còn phải chịu đau như vậy,.gia đình tôi định đưa ông đi chữa ở bệnh viện. Nhưng tình hình dịch bệnh cứ mỗi ngày một phức tạp,.bệnh viện lại trở thành nơi không nên lui tới nhiều. Suy đi tính lại giữa rủi ro không lường trước được, tôi lại đành để ông ở nhà để tự tìm cách chữa trị.
Đi ra nhà thuốc hỏi, dược sĩ chỉ bảo tôi dùng xanh methylen để sát khuẩn ngoài vết bỏng cho ông. Người ta nói sao thì nghe vậy, tôi cũng chỉ đành làm theo, bôi cho chân ông một màu xanh lét. Dùng hai ngày trời mà chân ông lại càng sưng hơn, tôi chán nản dừng lại tìm cách khác.
Bộ sản phẩm Dizigone được chú Xúc mua về dùng cho ông
Tìm kiếm trên mạng, tôi bắt gặp một quảng cáo về cách chữa bỏng bằng Dizigone. Tôi tức tốc gọi điện đến HOTLINE của nhãn hàng, bày tỏ trực tiếp nguyện vọng được chữa bỏng tại nhà để không cần đi bệnh viện. Sau khi được tư vấn nhiệt tình và gửi cả cẩm nang chăm sóc bỏng, tôi liền đặt 1 bộ sản phẩm Dizigone về dùng cho bố. Đối với tôi, chỉ cần bố khỏi bỏng và không cần đi viện, giá nào mình cũng có thể trả được.
Bàn chân bị bỏng nước sôi đã khỏi hẳn sau khi dùng Dizigone
Theo cẩm nang chăm sóc bỏng được gửi kèm, hàng ngày tôi dùng Dizigone cho bố bằng cách:
- Lau rửa bàn chân bỏng 4 lần/ngày bằng dung dịch Dizigone.
- Đợi chân khô, thoa kem Dizigone Nano Bạc.
Chân bố tôi tiến triển thần tốc sau mỗi lần dùng Dizigone. Chỉ sau 3 ngày, bàn chân bỏng xẹp và khô se hẳn, không còn ướt nước như trước. Chân khô càng nhiều, tôi càng thoa tăng lượng kem để kích thích da mới mọc lên. Những mảnh da chết dần bong da thành vảy, chỉ cần vài ngày nữa là sẽ hoàn toàn khỏi như bình thường.
Hiệu quả hồi phục vết bỏng nước sôi trên chân của bố chú Xúc
Khi chưa thấy hiệu quả, bố tôi còn bảo thủ nói không cần dùng “mấy thứ đồ này”, để tự nhiên nó sẽ khỏi. Vậy mà khi tận mắt chứng kiến những thay đổi trên chân mình, ông cũng phải tấm tắc gật gù khen bỏng khỏi nhanh. Quan trọng nhất là nhờ có Dizigone, bố tôi lại được mau chóng rời giường để tự do đi lại. Được giãn gân giãn cốt, ông tươi tỉnh hẳn, không còn ỉu xìu như những ngày đau chân ngồi liệt một chỗ.
Sau đợt bệnh này, bố tôi cũng quyết định lùi bước nghỉ ngơi hẳn. Ông bảo, “giờ bố già rồi, cứ ngang ngạnh làm bừa rồi ngã ra thì lại khổ con cháu.” Cả nhà tôi chỉ cười gạt phắt đi lời nói của ông. Ở tuổi hơn 80, nghỉ ngơi để con cháu trông nom thì có gì mà phải ngại. Chỉ cần ông mạnh khỏe, không đau ốm thì đã là niềm vui lớn nhất của chúng tôi rồi.
Bố tôi đã khỏi bỏng nước sôi và không cần đi viện nhờ bộ sản phẩm Dizigone. Nếu bạn cũng đang rơi vào tình trạng tương tự, đừng ngần ngại liên hệ HOTLINE 1900 9482.